Cuộc đời chơi golf của vận động viên đoạt huy chương vàng golf Olympic Rio

Bạn có tận hưởng khoảng thời gian đẹp như mơ khi môn golf nam gặp nhau tại Thế vận hội lần đầu tiên sau 112 năm và môn golf nữ lần đầu tiên sau 116 năm không? Trước Thế vận hội Rio, IOC cho biết họ sẽ thảo luận ý kiến ​​về việc có nên loại môn golf khỏi Thế vận hội một lần nữa hay không, nhưng với sự thành công của môn golf tại Thế vận hội Rio, ngày càng có nhiều kỳ vọng rằng môn golf sẽ lại được đưa vào Thế vận hội Tokyo 2020.

Sẽ không quá lời khi nói rằng thành công này được dẫn dắt bởi vận động viên đoạt huy chương vàng nam Justin Rose và vận động viên huy chương vàng nữ Inbee Park phải không? Như người ta vẫn nói, huy chương vàng Olympic được gửi đến từ thiên đường, vì vậy huy chương vàng không thể có được chỉ bằng bảng xếp hạng thế giới và kỹ năng. Cuộc sống nào đang ẩn giấu trong tay những vận động viên giành huy chương vàng? Hãy cùng nhìn lại sự nghiệp golf của Justin Rose và Inbee Park và suy nghĩ lại về ý nghĩa của tấm huy chương vàng.

1. Justin Rose chuyên nghiệp

Một người chuyên nghiệp không có chiến thắng

Justin Rose là một tay golf chuyên nghiệp 19 tuổi, ra mắt thi đấu chuyên nghiệp khi gia nhập PGA vào năm 1998. Anh là một tay golf kém may mắn khi không giành được một giải đấu lớn nào sau khi ra mắt. Anh đã giành chức vô địch ở PGA Tour và European Professional Golf Tour và vươn lên vị trí thứ 5 trong bảng xếp hạng golf nam thế giới, nhưng vì chưa bao giờ vô địch một giải đấu lớn nên anh bị coi là một tay vợt bị đánh giá thấp.

Điều làm thay đổi xu hướng này là US Open 2013, nơi anh cạnh tranh chức vô địch với một tay vợt đáng gờm tên là Phil Mickelson và giành chức vô địch với số điểm 1 trên par là 281. Chiến thắng tại US Open 2013 của Rose là chiến thắng US Open đầu tiên của quê hương của anh tại Anh, sau 43 năm, và đối với bản thân Rose, đó là một bước ngoặt trong sự nghiệp chơi golf của anh và là một món quà dành cho cha anh. 

Bài hát của hoa hồng

Điều này có thể xảy ra với bất kỳ ai, nhưng đối với Justin Rose, cha anh là một người đặc biệt. Justin Rose vốn sinh ra ở Nam Phi nhưng khi Rose lên 5 tuổi, cha anh đã đưa anh về Anh, quê hương của anh. Kể từ đó trở đi, nó ảnh hưởng rất lớn đến sự trưởng thành của Rose với tư cách là một vận động viên chơi golf. Cha của Rose, người có thể coi là “bố chơi golf” tiêu biểu, không may qua đời vì bệnh bạch cầu vào năm 2002.

Đó là lý do tại sao Justin Rose luôn khao khát cha mình. Có lẽ đó là lý do tại sao Rose, người đã khẳng định chiến thắng của mình tại US Open 2013 và Thế vận hội Rio 2016 bằng cách hoàn thành cú putt cuối cùng ở lỗ thứ 18 của vòng 4, đã ngước nhìn bầu trời. Hơn nữa, người ta nói rằng ngày anh vô địch US Open 2013 là Ngày của Cha ở Mỹ và ngày anh vô địch Thế vận hội Rio 2016 là Ngày của Cha ở Brazil. Chẳng phải lý do Justin Rose, người không có duyên với các cuộc thi lớn, lại có thể giành được vinh dự huy chương vàng tại Thế vận hội là vì Rose có được sức mạnh của một người cha đã ở bên anh cho đến ngày nay sao?

2. Giám đốc điều hành Inbee Park

Sụt giảm kéo dài 

Inbee Park mới 14 tuổi khi cô vô địch Giải vô địch trẻ em nữ Hoa Kỳ năm 2002. Cô đã có kỹ năng vượt trội ngay từ khi còn trẻ và đã vô địch US Women’s Open 2008 cùng với danh hiệu vô địch trẻ nhất từ ​​trước đến nay. Nhưng chẳng bao lâu sau, một cái bóng đen bao phủ lấy tôi và tôi rơi vào tình trạng suy sụp kéo dài bốn năm. Bởi quãng thời gian sa sút kéo dài như vậy gây tử vong cho một vận động viên nên dư luận chính lúc đó cho rằng khó có thể mong đợi sự lội ngược dòng từ Inbee Park.

Tuy nhiên, 4 năm sau, tức năm 2012, Inbee Park đã có màn trở lại đầy thành công. Sau đó, như mọi người đã biết, cô đã đạt được nhiều kỷ lục lớn, trong đó có việc giành 7 chức vô địch lớn, giành Grand Slam sự nghiệp và trở thành người trẻ nhất được vinh danh vào LPGA Hall of Fame. Người ta nói rằng để vượt qua cơn suy thoái này, đã có sự giúp đỡ từ chồng cô, Ki-hyeop Nam, huấn luyện viên swing của cô vào thời điểm đó, người đã cùng Inbee Park vượt qua những thời điểm khó khăn nhất và thậm chí còn giúp cô trở lại thành công.

Hai lần vượt qua sự suy thoái

Khi Thế vận hội Rio 2016 đến gần, có nhiều sự kỳ vọng vào kỹ năng vượt trội của các tay golf nữ Hàn Quốc. Trong khi đó, Inbee Park lại rơi vào tình trạng sa sút vì chấn thương. Do chấn thương lưng vào đầu mùa giải này, sau đó là chấn thương ngón tay, cô ấy đã không thể tham gia hầu hết các trận đấu và cuối cùng đã bỏ lỡ cơ hội tham dự Jeju Samdasoo Masters, hai tuần trước Thế vận hội Rio. Chính vì điều này mà dư luận đối với Inbee Park ngày càng xấu đi.

Tuy nhiên, Inbee Park, người đã giành huy chương vàng tại Thế vận hội Rio nhờ lập kỷ lục mang tên ‘Grand Slam sự nghiệp vàng’, đã vượt qua một cách hoàn hảo sự sa sút do chấn thương. Sau cuộc thi, Inbee Park bày tỏ cảm xúc lúc đó khi cho biết: “Tôi rất muốn từ bỏ việc tham gia nhưng không muốn trở thành một kẻ hèn nhát”. động lực giúp cô vượt qua cơn khủng hoảng thứ hai. Có lẽ sở dĩ tấm huy chương vàng Olympic về tay Inbee Park là vì ông trời giúp đỡ những người biết giúp đỡ mình phải không?

Bạn thấy phần ‘Nhìn vào những người chiến thắng nam/nữ của Thế vận hội Rio’ với chúng tôi như thế nào? Nhìn vào những người đã giành được huy chương vàng Olympic, điều được cho là không thể đạt được chỉ nhờ kỹ năng, chúng tôi dường như hiểu được tại sao họ lại là người đoạt huy chương vàng Olympic. Tôi hy vọng rằng sức mạnh của người cha Rose và trái tim mạnh mẽ của Inbee Park sẽ hiện diện với tất cả người hâm mộ golf.